Thi thoảng viết nhưng không tiện.Mẹ bảo: Sao? Tôi cười: Bệnh viện tâm thần ấy.Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.Nhưng ta không cho nàng nói.Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều.Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể.Cần quái gì sự thật và lí do.Mọi người bảo: Cố lên, nốt hai năm nữa thôi.Người bảo đời là bể khổ.Em muốn cùng anh chạy vòng quanh công viên những buổi sáng tinh mơ.
