Họ không hiểu định luật Parkinson rằng: “Chi tiêu sẽ luôn tăng tỷ lệ thuận với thu nhập”.Tập thoát ra khỏi vùng thoải mái của bạn.Chỉ vì kế hoạch tài chính trong tâm thức của cha tôi đã ăn sâu vào đầu tôi và trở thành trở ngại của tôi.Khi tham gia “cuộc chơi tiền bạc”, người nghèo thiên về phòng vệ thay vì tấn công.Tôi cố vượt qua thất bại và luôn gắng vươn lên ngay sau đó.Rồi phần khác liền nhắc khéo: “Ừ, rồi ai nấy đều xúm lại xin xỏ, nhờ vả ngay cho mà xem”.Hầu hết mọi người đều không thực sự quyết tâm làm giàu.Người nghèo làm việc vất vả để kiếm tiền.hiểu ra vấn đề, chúng tôi không trách cứ nhau nữa mà bắt đầu hiểu nhau, nhất là bắt đầu tôn trọng và yêu nhau hơn.Ông thở một cách nặng nhọc và liên tục lau nước mắt bằng khăn mùi-xoa.
