Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Bạn kêu lên: "Sao? Ông có ý dạy tôi sống 24 giờ một ngày nghĩa là 168 giờ một tuần mà ông chỉ tính có 7 giờ rưỡi thôi ư? Ông hy vọng làm được một phép mầu với số giờ đó ư?".Bạn tự nhủ: "Ta phải ráng biết chút gì về cuộc cách mạng Pháp, về lịch sử hỏa xa hoặc những tác phẩm của John Keats (thi sĩ Anh ở thế kỷ 19)".Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.Có một tiểu thuyết Anh, do một nữ sĩ viết, vô cùng hay hơn hết thảy những tiểu thuyết của George Eliot Brontes, cả của Jane Austen, mà có lẽ bạn chưa đọc.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.Thời giờ quý hơn tiền bạc nhiều.Bạn phải sống với số thời gian là 24 giờ một ngày.Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.
