Cả nhà bảo: Trật tự ở Hà Nội làm tốt hơn.Nó vẫn còn hoang dã.Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.Với đời người, ngắn lắm.Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân.Bạn vẫn nhớ khung cảnh đó.Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em.Cái tục thường chỉ hay khi được chắt ra từ tâm hồn không tục, không dành để xiểm nịnh, bợ đỡ đời sống vốn đầy tục tĩu của số đông.
