Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá.Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi.Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.Hoặc họ vẫn khăng khăng là mình đúng.Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường.Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho.Gọi cậu là cậu em vì cậu em ít tuổi hơn và gọi tôi bằng anh.Cô gái bảo: Vô duyên.Bắt đầu khó nghĩ đây.Với sự cho rằng ấy mà họ vẫn cố không chấp nhận sự giải thoát mà bạn dành cho họ thì hóa ra họ còn đầy ảo tưởng là có thể cảm hóa bạn.
