Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó.Cái bệnh thơ nó loạn lắm.Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh.Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại….Bắt đầu chan chán, rủ cậu em đi bơi.Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân.Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống.Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng.Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi.Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy.
