Thế là họ bắc 2 cái ghế đẩu và tiếp tục bàn luận, nghiên cứu mãi đến nửa đêm.Sợ đến nỗi, theo như tôi biết thì nhiều bạn bè tôi cũng như nhiều người bị xa lầy trong công việc , đã mất tác dụng giống như “nồi tròn úp nằm vung méo”.Có một giai đoạn chỉ tí xíu nữa thôi,ông đã phải ở sau song sắt nhà tù.Ta thích những lúc hạnh phúc hơn những khi đau khổ.Khi bà trở về nhà, nhà hàng đã bị đóng cửa.Học xong, tôi đi về nhà bằng xe buýt; xuống xe, tôi đi về nơi ở trọ.Trận cuồng phong rất hung hãn.“Những nỗi lo ngại của chúng ta chính là những kẻ phản bội và chúng khiến ta đánh mất điều tốt đẹp mà ta có thể đạt được khi làm ta e sợ những thử thách.Bất cứ người nào hỏi tôi đang làm gì, tôi sẽ nói với họ là tôi đang không có việc làm.Chẳng phải “chẳng có gì hết” cũng là có một cái gì đó dấy ư?
