Ông gặp tai nạn vào năm 24 tuổi.Nếu chúng ta mệt lắm, vừa đi chúng ta vừa ngủ được.Từ lúc đó, tôi hết phải lo lắng, phấn đấu nữa.Chẳng hạn, muốn trông một quyển sách, tôi phải cầm đưa lên tận mắt bên trái và đưa hết con ngươi sang phía tả".Roosevelt, ưu tư tới nỗi đau rồi bất tỉnh.Hồi nhỏ tôi toàn chơi với vài đứa bạn trên thượng lương [15] một ngôi nhà bỏ hoang ở Missouri.Tôi vội vàng bán lại chiếc quan tài cho một nhà chuyên lo đám táng và trở lại làm ăn.Làm sao tiêu thụ được bây giờ? Chúng tôi đã vay ngân hàng 350.Tôi quyết định sửa mình thành một người trầm tĩnh, can đảm như xưa và tôi thấy chẳng có gì là khó".Để trả lời, ông kể một câu chuyện lý thú đến nỗi tôi còn nhớ mãi đến bây giờ, mặc dầu thoạt nghe có vẻ đùa! Chuyện là thế này:
