Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì.Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc.- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc.Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình:Mọi chuyện rối lên như tơ vò!Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ.
