Nghĩa là không đứng trên người khác.Thất vọng khi họ lại thích kiểu vờ vịt hài hước chun chút vì với họ, đó mới là sự thật, mới là biết điều, mới là khiêm tốn.Thì anh sẽ chìa hẳn tờ giấy ghi sẵn mẩu đối thoại ấy cho em xem.Nhưng thế tại sao ta không sướng?Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ.Cứ thế mà đứng, mà quanh quẩn, mà những cơn đau lộ diện dần, mắt hoa đi.Bạn được thêm một người đối xử dịu dàng.Để chỉ ra chúng ta đều khổ.Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin.Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn.
