Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm.Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó.Anh đang hạnh phúc.Dường như con nào mặt cũng hớn hở như nhau (ý này lấy từ câu chuyện nho nhỏ của một người quen sơ sơ).Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn.Nhà văn bỗng cảm thấy buồn.Trên Hồ Gươm lúc này chắc đang có lễ hội du lịch tưng bừng.Bởi vì họ bị trò đầu độc âm ỉ của tên phố xá bẩn thỉu làm mụ mị phần nào.Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.
