Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó.Gã thực vật gai góc viết lên cửa sổ một hàng chữ gần giống nét chữ của bạn.Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ.Vì nó sẽ chóng hết lắm khi bạn thấy sự thương cảm đã nhàm, những cảnh đời éo le càng ngày càng hiện lên dày đặc và rõ ràng hơn với đôi mắt rách mất lớp màng ngây thơ.Nhưng những vết thương lòng cứ thế mà nhiều và sâu hơn.Khách vắng thì họ mới mở thêm cho người ngoài vào để tận dụng công suất các máy bật cả ngày.Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi.Có lí do cũng không khóc.Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế.Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống.