Với sự tàn tạ, còn cách nào khác đây ngoài viết.Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI.Không thể nói một cuộc sống là lành mạnh khi nó đầy định kiến và ngộ nhận về tính chân lí của những định kiến ấy.Ba năm! Vậy mà anh không nhớ nổi cái số xe.Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn.Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ.Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng.- Ông còn lo xa hơn tôi.Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh.Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô.
