Chứ không thở dài như những người thân…Thôi, không cần lăn tăn cho mệt.Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh.Trái tim tôi nó chả sai bao giờ.Bác gọi điện giục xuống rồi đấy.Cố nhé, cố học cho xong 2 năm rồi tha hồ, tha hồ… 2 năm.Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi.Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé.Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi.Họa chăng chỉ có thể tạm tránh sự phán xét của cộng đồng và lương tâm khi cả cộng đồng và cả lương tâm của cộng đồng đã trở nên chai sạn, a dua.
