Tôi biết, sự muốn mới này mới hơi sự muốn mới trước đó, trong tôi.Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?Nguyên nhân thì rất khó xác định.Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.Mà chỉ có thể cầm cự với lượng máu chảy hết chậm hơn kẻ bị đâm khác.Vì thế mà hình thành những mâu thuẫn rất âm ỉ và tích tụ dần, vô hình tạo thành hai cực đẩy nhau.Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.Muốn hiểu truyện này nếu không quá thông minh thì phải động não nhiều đấy.Thậm chí, phải viết, phải sống.Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã.