Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại.Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp.Chúng tôi đi xe máy đến đó, gửi xe, đi qua một dãy hành lang khá tối.Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh.Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây.Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy.Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục.Ông ta quát tôi: Đồ ngu! Về đi.Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày.
