- Ông cụ bảo chỉ có ngài mới hiểu được ông cụ.Cái chính là tớ đã cho cái vỏ kẹo vào túi và anh chàng chắc cũng nhìn thấy.Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay.Nhưng bạn vừa tập thể dục vừa lo quên béng mất chúng.Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Thôi, tôi trôi qua em rồi.Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện.Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi.Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.
