Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô.Nhưng những thứ đó hơi hiếm.Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.Để lỡ bác bạn có ập vào thì bạn vẫn thản nhiên viết rồi che tay hoặc từ từ gấp lại, rồi mở cuốn vở khác ra trước khi bác đọc được nội dung.Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.Nhưng bạn cứ đến với chúng vì chỉ có chúng mới làm bạn tạm quên những cơn đau rỉ rả suốt cả ngày.Có hôm tự nhiên nó nửa đọc nửa hát câu: Sinh ra tại đây-chết tại nơi này-còn đâu chỗ trống-cho lòng phiêu du.Nhưng tôi không thấy hơi ấm trong trái tim các chú.Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà.À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả.