Để bắt đầu những buổi thảo luận của mình, tôi thường giới thiệu cho mọi người cái mà tôi gọi là “ba từ nguy hiểm nhất”.Tôi gọi đây là triệu chứng của căn bệnh kiêu kỳ.50? 60? Đến già? Sue làm được điều đó bởi cô đã tạo thói quen sống một cách giản dị và nhờ đó mà cô không cần đến một gia tài lớn để làm chỗ dựa.Ở phần cuối mỗi phân đoạn, bạn sẽ thấy một lời tuyên bố và một số hành động cụ thể nhằm “gắn” chúng vào cơ thể và cuộc sống của bạn.Hãy mở rộng “chiếc hộp đón nhận” của bạn, rồi bạn sẽ thấy tiền bạc đổ về lấp đầy khoảng không đó.Thế nhưng trong thế giới thực, khi nói đến tiền bạc và kinh doanh, nếu bạn không “tự nói về mình”, tôi bảo đảm rằng sẽ không ai làm việc đó cả.Trong chương trình, chúng tôi sử dụng dụng cụ bảo vệ.Còn một điểm khác nữa mà chỉ người giàu mới biết: Mục đích của việc làm giàu không phải là có thật nhiều tiền, mà là để giúp bạn phát triển bản thân trở thành một con người tốt nhất trong khả năng của bạn.Và bạn nên kiểm soát, quản lý và rèn luyện trí óc để nó phục vụ bạn thay vì chống lại bạn và làm cho cuộc sống của bạn rối tung lên.Nhờ đó bạn có thể nhận ra khi nào bạn đang suy nghĩ như người nghèo và như người trung lưu để có ý thức chuyển sang và tập trung suy nghĩ như người giàu.