Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày.Có một tiểu thuyết Anh, do một nữ sĩ viết, vô cùng hay hơn hết thảy những tiểu thuyết của George Eliot Brontes, cả của Jane Austen, mà có lẽ bạn chưa đọc.Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại.Không ăn cắp nó được.Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Bạn phung-phí thời giờ quí báu của bạn ra sao tuỳ ý, sự tiếp tế cũng không vì vậy mà ngưng lại.Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.
