Họ không đấu súng đấu gươm mà đấu trí.Là một đứa trẻ cũng đầy kiêu hãnh và dễ bị tổn thương, bạn từng hiền nhưng rất cục tính.Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta.Và một số lí do khác…Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim.Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần.Hãy bỏ dần thói chờ đợi ấy đi vì có vô số tội ác và rủi ro đang chờ ập lên đầu những kẻ như vậy.Có điều bác che bóng khéo quá, cứ câu giờ cho đến hết trận đấu thì thôi.Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên.Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.