Lý do thứ hai đơn giản là vì chúng tôi được răn dạy như thế.Những người có mục tiêu sống chắc chắn sẽ thành công vì họ biết rõ con đường mà họ đang hướng đến.Khi đó họ đã vô tình gây tổn hại cho cuộc sống của bản thân cũng như của những người khác.Những điều tôi nhận được chỉ hơi khác một chút so với điều tôi mong muốn.Patton đã từng nói, Thành công là độ cao chúng ta nhảy bật lên sau khi tiếp đáy.Tính cách của bạn cùng với sự trung thực giúp gắn kết những mối quan hệ.Hình ảnh trong trí óc của ta là động lực thúc đẩy chúng ta hành động để đi đến thành công.Do theo chuyên ngành lịch sử, tôi có dịp đọc tiểu sử của nhiều nhân vật nổi tiếng và cũng chính việc đọc những sách đó đã đưa tôi đến việc nghiên cứu ngành tâm lý học.Vậy có phải là họ thực sự chẳng vui gì với cuộc sống chung quanh hay đó chỉ là do thói quen mà thôi?* Chúng ta giành được cảm tình và sự kính trọng của những người khác.