Một bà bạn tôi ở Nữu Ước, bà Gent, mướn một người ở gái và hẹn chị ta thứ hai sau lại bắt đầu làm việc.xin ông có lòng tốt.Bệnh nhức răng giày vò người đó hơn là cảnh đói kém làm chết cả triệu dân Trung Quốc.Tôi thích coi anh dạy chó lắm.Buổi học sau, "tội nhân" đó đứng dậy, nhìn thẳng vào các bạn, đọc lớn tiếng những lời chửi đó của họ.Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy.Nhưng họ mắc phải cái lỗi thông thường là chỉ nghĩ tới cái họ muốn.Nhưng nắng giọi làm lở sơn, nên chính tay tôi phải sơn lại.Một hãng lớn nọ, chế dầu thơm phái ông James B.Ông này thích lắm và chắc tự nghĩ: "Người này trẻ tuổi mà biết trọng tài ta như vậy, tất phải là người thông minh".
