Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận.Sáng nay chép bài một tí.Ngắm cho tới khi ông phải mỉm cười.Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi.Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận.Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.Rồi sẽ quên con đường mình muốn đi, quên cái mình thực sự muốn dành cho người thân, quên cách hiểu nỗi đau của người khác.Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp.Bác không hài lòng một tí nào.Sáng ra hắn bắt đầu xưng hắn.