Bởi vậy họ tố cáo ông quyên tiền để thám hiểm cho khoa học mà rồi lại ăn no "nằm khềnh" ở gần Bắc cực.Đời Nã Pháp Luân và Helen Keller đã chứng minh hoàn toàn lời đó.Hôm sau, hai người chủ tiệm đặt năm ổ nữa.Tôi nhìn xung quanh, xem xét lại lỗ hầm chữ nhật của tôi và tự nhủ: "Có vẻ lỗ huyệt quá".Tôi dám nói quyết không có số vốn nào bỏ ra mà có thể mang lợi về cho bạn bằng số tiền ấy.Ngày ông lãnh trọng trách, có người nói với thân phụ ông: "Sáng nay đọc báo, thấy một bài công kích con bác mà tôi khó chịu".Ông trông già sọp, tuy đã uống đủ mọi thứ thuốc bổ.Càng trông họ, tôi lại càng nhớ những năm sung sướng đã qua.Tôi mong thành một nghệ sĩ.Tôi biết sự đó hợp lý, nhưng chính tôi đã bao giờ có đủ can đảm và lương tri để xử sự như vậy chưa? Muốn rả lời câu hỏi này, xin bạn nghe câu chuyện đã xảy ra cho tôi cách đây nhiều năm.