trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.Và cái giọng hoàn toàn chán chường trong lời than thở đó cho ta hình dung một bi kịch không ngờ và vô lý trong gia đình ấy.Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy.Chẳng hạn bạn có thể đọc cuốn "Xem tranh cách nào?" của Clermont Witt, hay cuốn "Xét các công trình kiến-trúc cách nào?" của Russell Sturgis.Xin bạn ra mặt đi, để tôi tin chắc đã có người như bạn mà từ trước tôi chưa được gặp.Nó ngắn quá đi thôi.Tôi xin để bạn ở lại đó tới 6 giờ chiều.Nhưng tôi chưa bao giờ thấy một bài tuỳ bút chỉ cách sống 24 giờ một ngày.Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.
