Bạn nhìn thấu suốt qua bên kia bức màn của hình tướng và sự phân biệt.Thế nhưng, sự thực là ngay lúc ý nghĩ xuất hiện, tất cả mọi thứ bạn có chỉ là một ký ức về vẻ đẹp ấy thôi.Hãy hướng chú ý của bạn vào bên trong.Hãy tập trung chú ý theo hơi thở chuyển động ra vào cơ thể bạn.Thay vì chiến đấu với bóng tối, bạn đem ánh sáng vào.Bởi vì chúng ta sống trong một nền văn hóa tâm trí thống trị như thế, cho nên hầu hết nghệ thuật, kiến trúc, âm nhạc, và văn chương đều thiếu vắng cái đẹp, thiếu vắng tinh hoa nộii tại, chỉ trừ rất ít ngoại lệ.Bạn hãy ra ngoài trời vào một đêm trong trẻo để ngước nhìn bầu trời.Hãy chuyển hóa nó thành ý thức tỏ ngộ.Đối với chúng ta, thế giới có vẻ là phản ảnh của tâm trí vị ngã.Vì vậy họ buộc phải chấp nhận cái không thể chấp nhận được.
