Không có gì xảy ra tới thân thể, tâm hồn ta mà không đi qua bộ óc của ta, ta thấy vui hay buồn cũng nhờ óc, nên kiểm soát trí óc là việc quan trọng nhất.- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.Nguyên nhân mối nguy đó là tại ta ráng làm nhiều quá, và chỉ có một cách tránh nó là lập lại chương trình, làm bơn bớt đi những cái nghề, càng học, càng ham, và có những kẻ thích hăm hở gắng sức tới nỗi luôn luôn như không kịp thở.Không có gì giản tiện hơn.Phải học tập một cái gì đó lâu dài.Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta.Chúng ta có và luôn luôn đã có tất cả số thì giờ trời cho.Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này:Không có một vị thần linh nào bảo: "Người này hoặc là điên, hoặc có óc nô lệ.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.