Kẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình.- Mi nên nhớ viết là một thói quen tự thân vận động.Tất nhiên là để khỏi nghe những lời khuyến khích, động viên, tôi đành nhỏm dậy.Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm.Rất rối rắm và hoang mang.Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có.Đó là một sự chuyển đổi quan trọng.Vừa đỡ mệt sau căng thẳng, vừa đem lại cảm giác tự nhiên, hoà đồng.Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp.