Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.Tôi đã dẫn dụ cho bạn nhận thấy rằng luôn luôn có một nỗi bất mãn ám ảnh bạn, nỗi bất mãn ấy về cách thu xếp đời sống hàng ngày của bạn mà nguyên nhân chính của nó là bạn không làm xong những việc dự tính mỗi ngày, những việc ấy, bạn vẫn hy vọng làm được khi nào có "nhiều thì giờ hơn".Nó mạnh tới nỗi có những người suốt đời sống để tìm hiểu thêm, mà vẫn luôn luôn bị nó lôi kéo đi và cứ trượt chương trình của mình hoài.Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.Bạn không thể nghiến răng khi đọc Anna Karerian (tiểu thuyết của văn hào Lev Tolstoi - Nga).Ý muốn đó có nhiều tên.Tôi đã nghe một bà vợ đau đớn, bực tức nói: "Nhà tôi cứ đúng tám giờ là dắt chó đi chơi, và đúng 9 giờ 15 là đọc sách.Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác.Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn.
