Hãy để bác nói, đôi khi nói là một cách giải toả tốt.cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồnCuối mùa lại ra đợt mới.Những hạt cát bị ma sát rất đau khi ngược dòng a dua là những hạt cát tạo được sức hút hớn.Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển.Ở đây, sự bắt buộc của bác cũng tốt, cố điều độ dần đi.ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó.Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu.Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.Nhưng những vết thương lòng cứ thế mà nhiều và sâu hơn.