Trong lúc đang bị cầm tù, cô được trao giải Nobel về hòa bình năm 1991 vì đa từng lập nên một tổ chức giáo dục để gips đỡ những người dân Myanmar.“Tôi xem đó là một vấn đề phụ nhưng tôi sẽ rất vui mừng nếu mình giúp đỡ được những người tàn tật khác bằng cách chứng minh rằng mình có thể thành công bất chấp trở ngại cá nhân”.Không hiểu sao, chỉ một thời gian ngắn, “viên thuốc đắng” đã được nuốt một cách dễ dàng.Buộc phải rời trường học lúc 14 tuổi và là lao động chính trong gia đình từ khi cha ông mất.Tôi nhớ mình đã tham gia một số cuộc biểu tình ở Kuala Lumpur vì tôi là một thành viên của Ban chấp hành và cũng vì ham vui chứ không hẳn vì muốn đấu tranh cho các vấn đề đó.Vì vậy mà khi có một đoàn múa bale đến thị trấn thì cô đến hậu trường sau buổi biểu diễn và nói với nhà biên đạo múa:Chẳng có gì tốt hơn nói về sự kiên trì."Một viên kim cuơng chỉ là một viên than đá được kết tinh dưới các áp lực"Hầu hết, mọi người tuyệt vọng khi thất bại, không chỉ vật chất mà cả về tinh thần.Không thể vay mượn ngân hàng, bà đã khởi sự với tất cả các sô tiền đã dành dụm được là 5000 RM.