Từ đó, tôi phát đau lưng.Tiếng Anh của tôi hồi đó còn non lắm - thực sự thì chỉ kể như mới học được sáu tháng - nên nhiều chỗ tôi phải dựa vào bản dịch tiến Pháp.Cứ như thế, các bà chẳng cần phải đến viện để cho người ta thoa bóp mặt nữa.Khi tôi còn là một đưa nhỏ nhà quê ở Misssouri, tôi nghe người ta tả cảnh vạc dầu ở âm phủ mà sợ quá muốn chết ngất.Thể lực đó, tôi đo bằng mày lực kế (dynamomètre) mà tôi bảo họ bóp hết sức mạnh.Tôi quen ông ta từ lâu.Không bao giờ tôi lo lắng về tương lai vì tôi hiểu không một ai có thể tưởng tượng tương lai sẽ ra sao được.Một tiếng động nhỏ nhất cũng làm tôi nhảy lên.Chao ơi! Không bao giờ tôi quên mùi hôi ấy.- Này Jim Grant, từ trước tới nay, anh đã mua bao nhiêu toa trái cây rồi?