Để tôi đọc một đoạn vừa ứng tác, đồng chí phê bình cho nhé:Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh.Mẹ không giúp được tôi đâu.Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác.Tôi bảo than cũng là nhập ngoại.Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.Ở Tây hay ở Ta đều thế cả.Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm.Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được.
