Ta lầm tưởng rằng ta mệt nhọc vì làm việc quá nhiều bằng tinh thần hoặc cơ thể.Tôi phải nằm liệt giường, mụt mọc đầy mình.Sự ấy đúng trong vài trường hợp, nhưng lại rất thiếu thốn.Không có họ thì khó biết được đời tôi đã ra sao.Ông không thèm ngó tới những bức thư khen chương trình các buổi quảng cáo của ông, mà đòi được coi những bức thư chỉ trích.Nhưng chẳng may chiếc xe của tôi lạc đường thành thử đi tới khu vườn một giờ sau các xe khác.Hồi đó tôi sống một thời kỳ khó khăn.Tại sao lại giản dị như vậy? Đó là nhờ luật sau này, một trong những luật quan trọng nhất mà các tâm lý gia đã tìm ra được; óc người ta, dù thông minh đến đâu đi nữa, cũng không thể đồng thời nghĩ đến hai điều.Cứ tiếp tục như vậy hoài.Khi tới tỉnh Joe - một châu thành 60.