Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Dù lúc đó chả nghĩ gì.Hết xe này đến xe kia khoe giọng hát của mình trong cuộc thi ngoài trời.Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng.Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Ông cụ rất phấn chấn.Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe.Tôi thì cất lại trong đầu.Tuỳ theo hành động của đứa nào chỉ có thú tính, đứa nào còn tình người mà tôi chém bằng lưỡi dao hay bằng sống dao cho đau buốt mà tỉnh ngộ trong cảm giác sợ hãi khi đứng vào hoàn cảnh của kẻ bị tàn sát.Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi.
