Có bao giờ bạn từng cảm thấy mình có thể làm được bất cứ việc gì – chỉ cần bạn biết được nó là việc gì? Không gì tệ hơn là không có một định huớng rõ ràng.Một số người sẽ bảo ngay rằng chỉ những gì có thể nhìn thấy thì họ mới tin.Trong khi đó, người nghèo chỉ nghĩ đến chuyện trước mắt và lái cuộc đời mình theo những thỏa mãn tức thời.Lý do là gì? Đầu tiên, vì tôi không thể học được nhiều hơn khi bị kẹt trong quầy thu ngân.“Định lý” này đúng với những cặp vợ chồng đã cưới nhau, những cặp đang hẹn hò, với các quan hệ gia đình và nhất là với các đối tác làm ăn.Cuộc đời tôi đang bế tắc nên tôi ngẫm lại những gì ông nói, và rồi tôi nhận thức ra vấn đề.Vì thế, quan hệ đó thực sự chỉ vì cá nhân, không phải vì người khác, hay ít nhất là vì cả hai người.Trong khi đó, vấn đề thật sự là, và luôn luôn là, nỗi giận dữ giữa họ với cha mẹ mình.Vâng, tất nhiên, tôi cũng nghe được những chuyện tương tự, nhưng thật ra việc đó hiếm hoi đến mức báo chí cứ bàn luận mãi về chúng như một vấn đề thời sự nóng hổi, khiến bạn có cảm giác rằng tất cả người giàu có đều làm giàu bằng những cách không trung thực.Với những ai dùng lý lẽ “Tôi không có nhiều tiền đến mức cần phải quản lý” để biện minh, thì quả là họ đang có cái nhìn sai lệch về vấn đề này.
