Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ.Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế.Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa.Chỉ thi thoảng lóe lên thôi.Cốc đầu là họ đã sợ lắm rồi.Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau.Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó.Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng.Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy.Và tôi lại muốn khóc vì bất lực.
