Bởi em biết hy sinh từ trước anh rất lâu.Khi thấy những hạn chế cũng như niềm buông trôi trước đời sống.Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung.Cả khi bạn ngủ, cả khi bạn chẳng nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục trò chơi mà chả cần biết bạn biết hoặc tham gia hay không.Nhưng mà tôi ươm mầm.Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.Mọi người vẫn thấy bình thường.Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí.Cặp giò kia phàm tục quá.Vụ 11 tháng 9, vụ cháy ITC không làm tôi kinh ngạc.
