Ở tuổi 16, ông sang Pháp học.Tôi bắt đầu cảm thấy mất tự tin.“Cửa hàng của chúng tôi đã bị thiêu rụi trong thời kì giải phóng do quân Mĩ ném bom.Nếu bạn còn cảm thấy bao nhiêu đó vẫn chưa đủ thì tôi xin bổ sung thêm rằng tôi có rất nhiều bạn bè,cả người đã lập gia đình lẫn người còn độc thân và họ xem tôi như "đôi tai để nghe kể về những rắc rối trong mối quan hệ của họ".Ngày nay, ta có thể thấy nhiều “người nhận” thành công như thế.Chúng tôi luôn phải ăn những mẩu xương và thịt heo thừa mà cha tôi bán không hết trong ngày.Từ 30 tuổi đến 40 tuổi, ta bắt đầu có được một số hiểu biết, kinh nghiệm và kĩ năng.Gần như bị phá sản hai lần, một lần trog việc kinh doanh muối và một lần trong việc kinh doanh chất dẻo.Khi được hỏi tại sao luôn dè dặt, ông đã trả lời :”Ta luôn dè dặt vì ta có cái để mà dè dặt.Họ được yêu cầu tự mình đưa ra quyết định nho nhỏ về cuộc sống hàng ngày của mình .
