Ngại nói là ta mất xe.Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày.Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa.Ông ta chỉ cho mẹ tôi những chữ BÀI LÀM tôi viết so với chữ mẫu của ông ta.Anh đừng uống nhiều cà phê nữa, hại lắm.Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi.Cho từng tờ vào lửa.Vậy ra là tại những lần như thế này.Ông anh nằm trong bể một lát thì thò tay bấm vào cái nút.Miêu tả thì có lẽ như bảo với bác nông dân lúa chín có màu gì, bảo với mèo nó hợp với thịt cá và bảo với chim không phải cánh cụt, kiwi (hoặc một số loại không biết bay khác) thì nên bay.