Nếu tên hơi lạ, ông bảo người ta đánh vần cho ông nhớ.Một hôm, tôi đã định rầy cháu, nhưng suy nghĩ lại, tự nhủ: "Khoan đã, Dale Carnegie à.Vì những điều ông giảng giải khích thích tôi nhiều lắm.Giường chở về nhà rồi, đứa nhỏ chạy kiếm ba nó, khoe: "Ba, ba, lên coi giường của con đi, chính con đã mua đó!".Ông kêu điện thoại mời tôi lại vì có chỗ hỏng.Làm sao luyện được chí đó? Bằng cách luôn luôn tâm niệm rằng những quy tắc dạy trong tập này vô cùng quan trọng.Một hôm tôi gặp ở Nữu Ước 30 đứa nhỏ tàn tật, chống gậy hay nạng, lết bết leo lên những bực của một nhà ga lớn.Chính tôi cũng đã học chút ít về thuế má, quốc khố.Ta sẽ bịp chúng dễ như chơi".Đó là cuốn thứ nhất trong loại ấy.
